II. 
        BINH-KHÍ CỔ-TRUYỀN
		
		3 - Binh-Khí Cán Dài
GIÁO
	    
		             « GIáo  » được xếp hạng thứ tư trong Thập-Bát Ban Võ-Nghệ, chung với « Thương
» được xếp hạng thứ tư trong Thập-Bát Ban Võ-Nghệ, chung với « Thương  » và « Mác
» và « Mác  ».
».
Đó là thứ binh-khí cổ xưa phôi-thai từ Thương nhưng lưỡi hẹp hơn lưỡi Thương, và xuất-hiện từ « Thời-đại Xuân-Thu - 春 秋 時 代 » (722-481 trước CN).

Lưỡi Giáo của Ngô-Vương Phù-Sai 
                Thời-đại Xuân-Thu (722-481 trước CL)
                khai-quật tại Giang-Lăng năm 1983
                dài 29,5 cm.
Vào thời-đại Văn-Hóa Đông-Sơn, thì Giáo vẫn đặc-biệt được thiết-kế để Chém nhiều hơn là Đâm.

Lưỡi Giáo của Nước Văn-Lang
                  Văn-Hóa Đông-Sơn
                (700 trước CN~100 CN)
(Tín-Dụng Ảnh : Nguyễn Ngọc Phương Đông)
           Đến thời-đại sau, thì Giáo được đặc-biệt thiết-kế để Đâm nhiều hơn.
              
              

« Mũi Giáo thời Nhà Tây-Sơn (1778-1802) »
- Di-tích Lịch-Sử Trận Rạch Gầm và Xoài Mút - 
                      
                      (Tín-dụng Ảnh : Báo Bình-Định)
                      
                      
                
          Giáo dùng ngoài sa-trường cho Bộ-Binh có Cán dài đến 6 m, gọi là « Giáo Trường »  ; còn Giáo dùng trong làng xả thì có cán dài khoảng 2,40 m thường được làm bằng Tre Vầu, nên có tên gọi là « Giáo Vầu », một Binh-Khí Cán Dài thuộc về « Loại Binh-Khí Đặc-Biệt ».
              
            

Giáo Tre Vầu 
                  « Lang-Tiển »
                  ( 狼筅 )
Người ta còn phân-thứ Giáo ra làm Ba Loại chính :
            1 - Giáo Sóc  : chuyên dùng để đâm nhiều hơn là chém. Tuy lưỡi Giáo-Sóc không bì được với lưỡi Mâu khi chiến đấu với Thuẫn, nhưng lại rất lợi hại đối với Kị-Binh.
              
            

« Giáo-Sóc 
 »
»
Phục-chế để luyện-tập trong các Võ-Đường.
                    
                    (Tín-dụng Ảnh : Wing Lam Enterprises)
                    
                  
                
                     2 - Giáo Đao : chuyên dùng để chém và đâm. Loại Giáo-Đao này còn được gọi là « Phác-Đao (撲 刀)  », và gồm có nhiều thứ như « Cữu-Hoàn Phác-Đao », « Kim-Tiền Phác-Đao », v.v.
              
            

« Giáo-Đao 
 », còn được gọi là « Phác-Đao - 撲 刀»
», còn được gọi là « Phác-Đao - 撲 刀»
    
                  Phục-chế để luyện-tập trong các Võ-Đường.
                  
                  (Tín-dụng Ảnh : Wing Lam Enterprises)
                  
                  
                

«  Cữu-Hoàn Giáo-Đao », còn được gọi là « Cữu-Hoàn Phác-Đao - 撲 刀»
                      Phục-chế để luyện-tập trong các Võ-Đường.
                        
                        (Tín-dụng Ảnh : Wing Lam Enterprises)
                        
                      
                    

«  Kim-Tiền Giáo-Đao », còn được gọi là « Kim-Tiền Phác-Đao - 撲 刀»
                          Phục-chế để luyện-tập trong các Võ-Đường.
                            
                            (Tín-dụng Ảnh : Wing Lam Enterprises)
                            
                        

« Phác-Đao - 撲 刀»
Phục-chế để luyện-tập trong các Võ-Đường.
(Tín-dụng Ảnh : Wing Lam Enterprises)
                  
                
                    3 - Giáo Mác : chuyên dùng vừa để chém vừa để đâm, nhưng để chém nhiều hơn là đâm.
 
                         Đây là món Binh-Khí rất lợi-hại khi được dùng chung với Thuẫn. Trong trường-hợp này, lưỡi Giáo-Mác được tra vào cán ngắn hơn.
              
             Môn-Sinh Võ Thuật Cổ-Truyền Việt-Nam cần biết phân-biệt giữa Giáo-Mác (cán dài) và cây Mác (cán ngắn hơn nhiều) như : « Mác Vót », « Mác Đầu Ná », « Mác Đầu Lương », « Mác Lá Tranh » và nhất là cần biết phân-biệt với cây " Mác dùng đâm trâu " của Dân-Tộc miền Cao-Nguyên Việt-Nam bị gọi sai lạc tên vì sự lẫn-lộn giữa cây Sóc và cây Mác.
  

« Giáo-Mác   » Đại-Việt.
                    
(Tín-dụng ảnh : Bình-Định Sa-Long-Cương France)
Lúc sau này, người ta còn chế thêm một loại Giáo thứ tư nữa, đó là :
                    4 - Giáo Rìu
 :  chuyên dùng vừa để chém vừa để đâm. Tuy-nhiên những loại Giáo-Rìu này là thuộc về Loại «Binh-Khí Sắc Bén» còn bị  võ-đoán gọi một cách   sai-lầm là «  Thiên-Phủ-Giáo (
:  chuyên dùng vừa để chém vừa để đâm. Tuy-nhiên những loại Giáo-Rìu này là thuộc về Loại «Binh-Khí Sắc Bén» còn bị  võ-đoán gọi một cách   sai-lầm là «  Thiên-Phủ-Giáo (

 ) » thuộc về Loại «Binh-khí Chấn-Nện».
) » thuộc về Loại «Binh-khí Chấn-Nện».
              
 
                       Loại « Giáo-Rìu » này - còn gọi là « Sóc-Rìu 
  » - có nhiều kiểu-mẫu, tuy có vẽ dường-như lợi-hại hơn loại Giáo Sóc nhưng chung-qui vẫn không đạt được hiệu-năng khắc-chế quân địch mặc giáp-trụ đan bằng mây như loại Thiên-Phủ-Giáo đích-nhiên, cũng không có tầm công-phá sát-thương ngang hàng được với loại Đại-Phủ-Việt ngoài chiến-trường thuở xưa.
» - có nhiều kiểu-mẫu, tuy có vẽ dường-như lợi-hại hơn loại Giáo Sóc nhưng chung-qui vẫn không đạt được hiệu-năng khắc-chế quân địch mặc giáp-trụ đan bằng mây như loại Thiên-Phủ-Giáo đích-nhiên, cũng không có tầm công-phá sát-thương ngang hàng được với loại Đại-Phủ-Việt ngoài chiến-trường thuở xưa.
            

« Giáo-Rìu   », còn được gọi là « Sóc-Rìu ».
(Thế-Kỷ 19)
(Tín-dụng ảnh : Gavin Nugent, swordsantiqueweapons.com)
                  
                
       Đó cũng là trường-hợp của loại Rựa Quéo có tra cán dài phỏng-chế từ loại Rựa Quéo ở nông-thôn, không hề sở-hữu một bài Thiệu nào cả, mà nếu có thì bất quá cũng chỉ là bài Thiệu ngụy-chế ngày nay, và cũng không thể nào so-sánh được với loại Siêu-Đao.
                
            

« Rựa-Quéo   » miền Đất Võ Bình-Định
                            
                      (Tín-dụng ảnh : Bình-Định Sa-Long-Cương France)
           Giáo thuộc về loại binh-khí vừa dùng cho Kị-binh và vừa dùng cho Bộ-binh ; điều khác-biệt là chiều dài của cán Giáo. Cán Giáo của Bộ-Binh thì dài hơn cán Giáo của Kỵ-Binh rất nhiều.
 thuộc về loại binh-khí vừa dùng cho Kị-binh và vừa dùng cho Bộ-binh ; điều khác-biệt là chiều dài của cán Giáo. Cán Giáo của Bộ-Binh thì dài hơn cán Giáo của Kỵ-Binh rất nhiều.
| Ban Võ-Sư TRỊNH Quang Thắng | 

